Dẫu biết rằng tình mong manh quá đỗi
Mình thương nhau giữa dòng đời chật chội
Đâu thể ngăn tim mình không được nhớ mong
Yêu dấu ơi ai buộc sợi chỉ hồng
Ai khiến xui cho chúng mình găp gỡ
Để hôm nay bẽ bàng tình trắc trở
Mắt môi mình mắc nợ ở trong nhau
Anh biết rằng nỗi khắc khoải không màu
Để đớn đau trong em quặn thắt
Nỗi nhớ thương một mình anh nén chặt
Thương thật nhiều mà đâu thể bên em
Cảm ơn đời trong nỗi nhớ đêm đêm
Mình vẫn được gặp nhau qua những dòng tin nhắn
Yêu thương ơi mình cach xa ngàn ngàn dặm
Tri kỉ àh ! Đừng khóc nữa nghe em .